Mục lục nỗi đau dan tôi

Saturday, April 13, 2013

Hãy thông báo thảm trạng nhân quyền tại Việt Nam đến Hội đồng nhân quyền Liên hợp quốc!



Thất Lĩnh (Danlambao) Quốc hội Hoa Kỳ đã có phiên điều trần để xem xét đưa Việt Nam vào danh sách CPC (Country Particular of Concern – những quốc gia bị quan ngại về nhân quyền và tự do tôn giáo). Hành động này xuất phát từ việc chính quyền cộng sản bắt bớ, giam cầm vô cớ người lên tiếng vì dân chủ ngày càng gay gắt trong thời gian gần đây. Thiết nghĩ người Việt Nam trong và ngoài nước hãy lên tiếng ủng hộ quyết định trên của chính phủ Hoa Kỳ, bởi vì, suy cho cùng điều đó có ích cho tương lai của dân tộc Việt Nam.

Cũng như các lần trước, mỗi khi chính phủ Hoa Kỳ phản đối tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam, thì báo chí lề Đảng lập tức phản ứng bằng những bài viết bằng lập luận kiểu “lý sự cùng”. Tác giả của các bài viết ấy oang oang khẳng định rằng Việt Nam có nhân quyền và tự do tôn giáo. Nhân quyền ở đâu không thấy chị biết rằng Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anh Ba Sàm, Việt Khang….. vì lên tiếng chống Trung Quốc, bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, mà bị tống giam bằng bản án khắc nghiệt. Tự do tôn giáo ở đâu không thấy chỉ biết tín đồ công giáo ở Cồn Dầu đã bị truy đuổi một cách tàn bạo. Tín đồ công giáo tại Nghệ An bị phạt tù vì đòi quyền tự do tôn giáo. Tín đồ PGHHTT Bùi Văn Trung bị phạt tù vì tội thuyết pháp tại gia. Gần hơn, tín đồ PGHHTT tại Chợ Mới bị công an tấn công vì tập trung cầu nguyện tưởng niệm ngày giáo chủ bị tử nạn.

Không dừng lại ở đó, người dân Việt Nam đang bị bủa vây bởi vô số những vụ vi phạm nhân quyền qua các vụ án oan. Tiêu điểm trong đó là vụ nông dân Đoàn Văn Vươn phản kháng lại hành động chiếm đoạt đất đai ngang ngược của chính quyền Tiên Lãng. Nếu ở một quốc gia có dân chủ, chắc chắn hành vi tước đoạt trắng trợn này đã không xảy ra, và vì vậy, cũng sẽ không dẫn đến hành động tử thủ vì cơ nghiệp bị cướp giữa ban ngày. Ngoài vụ án Đoàn Văn Vươn, chắc chắn trong thực tế còn rất nhiều nỗi oan khác đang tồn tại. Điều này được minh chứng qua hình ảnh những người nông dân giăng biểu ngữ biểu tình đòi đất tại Sài Gòn và Hà Nội vẫn còn tiếp diễn.

Chắc chắn nhiều người hiểu rằng, người dân bị ức hiếp, bị tước đoạt ruộng đất, bị xử oan là vì nhà nước không tôn trọng công lý và quyền bình đẳng. Người dân Việt Nam biết rõ tất cả nhưng vì bị xiềng trong gọng kìm của cảnh sát, tòa án nên họ không thể hành động giành lấy lẽ phải. Những người dũng cảm phản kháng công khai thì bị công an bắt bớ, theo dõi, quản chế. Thay vào đó, các tổ chức nhân quyền quốc tế và chính phủ Hoa Kỳ đã phản ứng trước sự vi phạm quyền con người ngày càng nghiêm trọng của cộng sản Việt Nam. Theo báo chí quốc tế, trong danh sách những người tham gia phiên điều trần ngày 11.4.2013, ngoài các dân biểu Hoa Kỳ còn sự tham gia của nhiều nạn nhân và đại diện gia đình nạn nhân của các vụ bắt giam oan ức đến từ Việt Nam. Họ ở đó, để làm chứng và trình bày sự thật của cái gọi là tự do dân chủ lừa dối của cộng sản Việt Nam.

Nhiều người tự vấn rằng quốc hội Hoa Kỳ quan tâm đến nhân quyền Việt Nam để làm gì? Nếu Hoa Kỳ không can thiệp vào tình trạng nhân quyền ở Việt Nam thì quyền lợi và sức mạnh của họ có bị giảm sút không? Chắc chắn là không. Vậy tại sao họ hành động kiểu “vác tù và hàng tổng” như thế, khi mà điều này rất có thể ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao hai nước. Đơn giản là vì những quốc gia tiến bộ tôn trọng quyền con người ở bất cứ nơi nào trên trái đất này, và họ sẵn sàng lên tiếng nhằm giảm bớt nỗi đau của người dân ở những quốc gia độc tài mất dân chủ như Việt Nam.

Thiết nghĩ, nếu mỗi người trong chúng ta cứ im lặng chấp nhận thực trạng này, thì tương lai sẽ tiếp tục còn những vụ oan khuất khác sẽ xảy ra, nỗi đau còn chồng chất. Vì thế, chúng ta hãy lên tiếng ủng hộ quốc hội Hoa Kỳ đưa Việt Nam vào danh sách CPC. Cách chúng ta có thể thể hiện ước muốn của mình là thông qua Dân Làm Báo, thực hiện một bảng kiến nghị với nội dung lên án sự vi phạm nhân quyền tại Việt Nam, thu thập nhiều chữ ký của người dân, và gửi thẳng đến quốc hội Hoa Kỳ. Song song đó, chúng ta cũng sẽ gửi bảng kiến nghị đến Uỷ ban nhân quyền của Liên Hiệp Quốc để thông báo về thực trạng đáng báo động của nhân quyền tại Việt Nam.

Suy cho cùng hành động đấu tranh đó sẽ góp phần thúc đẩy sự tiến bộ của đất nước chúng ta. Điều đó đồng nghĩa chúng ta đang hành động để tự bảo vệ mình. Đây là cách làm tốt nhất để được hít thở bầu không khí trong lành hơn khi chúng ta bị buộc phải sống trong một chế độ chà đạp lẽ phải vì lợi ích riêng như cộng sản Việt Nam.

No comments:

Post a Comment