Mục lục nỗi đau dan tôi

Tuesday, April 30, 2013

CẢM XÚC NGÀY 30-4 (Luật sư Nguyễn Văn Đài)



 
Photo @ Facebook của LS Đài 


Luật sư Nguyễn Văn Đài
 “Một quốc gia đã giành được độc lập và thống nhất, mà nhân dân không được hưởng các quyền tự do, dân chủ, nhân quyền không được tôn trọng, thì người dân của quốc gia đó đã hy sinh xương máu một cách vô ích để thay thế sự cai trị của giặc ngoại xâm bằng sự cai trị của giặc nội xâm. Mà giặc nội xâm thì lại tham lam và gian ác gấp trăm ngàn lần giặc ngoại xâm.

Mỗi dịp 30-4 hàng năm, tôi lại nhận được câu hỏi của những người đồng bào Việt Nam ở hải ngoại là “anh nghĩ và có cảm xúc gì khi sắp tới ngày 30-4?”. Tôi lại có dịp kể cho họ nghe về suy nghĩ và cảm xúc của mình.


Từ nhỏ cho đến năm mười chín tuổi, mỗi dịp 30-4 tôi thực sự vui mừng và tự hào bởi đó là ngày chiến thắng và thống nhất của đất nước. Việt Nam đã chiến thắng cường quốc số một thế giới về quân sự và kinh tế. 


Cuối năm 1989, tôi có cơ hội được sang CHDC Đức (cũ) và được chứng kiến người dân Đông Đức lật đổ chế độ cộng sản để thống nhất với chế độ tư bản, dân chủ ở Tây Đức. Tôi lại có dịp may mắn được sang Tây Berlin để xem cuộc sống sung túc và tự do của chế độ tư bản, dân chủ. Và tôi hiểu tại sao người dân Đông Đức đã không cam chịu sống dưới sự cai trị độc đoán, phi lý, lạc hậu của chế độ cộng sản. 


Cùng thời điểm đó, tất cả người dân các nước Đông Âu đã vùng lên đập tan sự cai trị của các chế độ cộng sản. Và họ đã xây dựng lại từ đầu chế độ tư bản, dân chủ. Cho đến nay, tất cả các nước Đông Âu, người dân đều có cuộc sống sung túc và hạnh phúc trong một chế độ chính trị tự do và dân chủ mà không có sự cai trị của chế độ cộng sản.


Cuối năm 1990, tôi trở lại Việt Nam, kể từ đó cứ mỗi dịp 30-4, tôi không còn cảm xúc vui mừng, mà thay vào đó là sự hoài nghi và nuối tiếc.


Năm 2001 và 2003, tôi có dịp được sang thăm Hàn Quốc và thấy đó là một quốc gia hùng mạnh về kinh tế và quân sự. Ở đó không bao giờ có sự hiện diện và tồn tại của đảng cộng sản. Trong khi đó, Bắc Triều Tiên dưới sự cai trị độc đoán và tàn bạo của chế độ cộng sản. Mỗi năm có cả trăm ngàn người chết đói mặc dù họ đã nhận được sự giúp đỡ to lớn từ Hàn Quốc và cộng đồng quốc tế. Tôi cảm thấy buồn và nuối tiếc cho chế độ Việt Nam Cộng Hòa.


Nhìn lại Việt Nam chúng ta, sau ngày 30-4-1975, trong chế độ quan liêu bao cấp, ngăn sông cấm chợ, nhân dân phải chịu đói khổ, lầm than. Khi tiến hành công cuộc đổi mới, kinh tế có phát triển, đời sống người dân khấm khá hơn, đủ ăn, đủ mặc, có được phương tiện sinh hoạt và đi lại hiện đại. Nhưng tham nhũng đã trở thành quốc nạn, thành giặc nội xâm của dân tộc. Sự suy thoái đạo đức và lối sống diễn ra một cách toàn diện, trên mọi phương diện của đời sống xã hội từ giáo dục, y tế, ngành tư pháp, cơ quan hành chính,... và trên mọi cấp độ từ trung ương đến địa phương.


Nhiều người trong chúng ta đã từng chứng kiến cảnh doanh nghiệp, quan chức chính quyền, các lực lượng vũ trang và xã hội đen hợp sức với nhau để cưỡng chế người nông dân lấy đi tư liệu sản xuất quan trọng nhất của họ là ruộng đất. Biết bao người dân vô tội khi bước vào đồn công an thì khỏe mạnh, nhưng chỉ ít giờ sau, họ chỉ còn là một cái xác không hồn. Và còn biết bao nhiêu những người dũng cảm đứng lên đấu tranh đòi quyền tự do, dân chủ đã bị sách nhiễu, đánh đập, và bị cầm tù. Thật sự đau lòng và xót xa.


Giờ đây, mọi người lại hỏi tôi “anh nghĩ và có cảm xúc như thế nào về ngày 30-4?”


Tôi trả lời: Một chế độ dân chủ và văn minh đã thua một chế độ độc đảng toàn trị và lạc hậu. Cái ác đã chiến thắng. Còn cảm xúc thì buồn và nuối tiếc cho chế độ Việt Nam Cộng Hòa, bởi tôi và rất nhiều người đều cho rằng nếu ngày 30-4-1975, bên chiến thắng là Việt Nam Cộng Hòa thì giờ đây trong khu vực châu Á, Việt Nam có thể chỉ thua duy nhất Nhật Bản về kinh tế, còn chắc chắn sẽ ngang bằng hoặc hơn Hàn Quốc về cả kinh tế và quân sự.


Hà Nội, ngày 28 tháng 4 năm 2013.
Lsư Nguyễn Văn Đài
 
Đaminh Phong Cảm xúc và suy nghĩ rất chân thực luật sư Đài ơi !
Thỏ Hay và nhiều cảm xúc... Đọc xong cháu cũng thấy lòng nặng trĩu.
Phạm Hưởng Anh Đài nói đúng , có đi mới biết dc sự thật cụ thể như thế nào . Dù rằng chưa đi thì cũng đã nhận ra dc điều đó nhưng chưa dc rõ rằng , dc chứng kiến " sự bóc lột" của tư bản như thế nào , và dân họ sống dưới" áp bức" và bóc lột giá trj thặng dư như thế nào theo cách giáo điều của Cộng sản
Guong Mat Hien Hoa dưới chế độ này thì lấy đâu ra người tài ,

Guong Mat Hien Hoa vì không có người tài thì đất nước mới như thế này,vì vậy chế độ này cần phải sụp đổ,có chế độ nào mà người dân phải đi xin để được nghèo,http://phapluattp.vn/20130426114615700p1015c1015/chet-de-con-duoc-hoc.htm
Chết để con được học!
phapluattp.vn
Do bệnh tật và quá nghèo, chị đã chọn cái chết để giảm gánh nặng cho chồng con, để các con có điều kiện tiếp tục con đường học vấn.
Lê Nhật Minh Chế độ dân chủ văn minh chỉ thua chế độ độc tài một trận đánh thôi bác. Cuộc chiến có thể dài hay ngắn nhưng chắc chắn sau trận chiến này cái chế độ đồi bại nhất trong lịch sử loài người sẽ vĩnh viễn bị chôn vùi. Chỉ có điều là tàn dư của nó là quá lớn. Về kinh tế có thể phục hồi nhanh, nhưng chấn thương về văn hóa, đạo đức thì phải mất rất nhiều thế hệ nữa mới có thể khôi phục.
Phuc Pham Ba xin cảm ơn L sư nguyển văn đài đã nói lên đúng với cảm xúc,và cảm nghĩ của tôi.đó là điều tôi băn khoăn muốn bấy lâu.
Vy Nguyen Trong thời chiến giữa 2 chính thể tự do như VNCH và độc tài như CS thì VNCH yếu kém hẳn vì lãnh đạo có đường thoát để bảo vệ họ và gia đình và dân miền Nam chưa ý thức được giá trị to lớn của quyền tự do. Nghĩ đó là lý do chính mà miền Nam thua cuộc và đó là sai lầm lớn nhất của dân tộc VN.
Gau Bong Gungmathienhoa:- nói đúng lắm .làm ăn đàng hoàng Ở VN còn khó hơn lên trời. Thuê Kế toán phải biết trốn thuế, doanh nghiệp phải biết ăn gian các loại bảo hiểm của công nhân . Rút ruột công trình,nâng khống tất cả những gì có thể. Muốn có được hợp đồng phải biết hối lộ các cấp chính quyền và chủ đầu tư. ......VN mãi mãi không thể tự hào với cơ chế hiện nay.
Raymond Tieng Tran Thưa Vy Nguyen, tôi tôn trọng ý kiến Vy Nguyên, nhưng phải lên tiếng vì sự thật. Vy nguyên hảy nhớ vụ tết Mậu Thân 68. VNCH cho quân nhân đi phép Tết 50%. VC tràn ngập nhiều thành phố, lúc đó có lãnh đạo miền Nam nào chạy không? Họ chi huy chận đứng sức tấn công của VC, chưa có sự yểm trợ của quân đội Mỹ (thật bí ẩn!) Sau cùng là đánh tan VC ra khỏi các thành phố (lúc nầy có sự yểm trợ của Mỹ) và truy lùng VC.
Raymond Tieng Tran Tôi còn nhớ Tổng Thống Reagan đã nói với cựu chiến binh Mỹ về chiến tranh VN. Ông bảo họ không thua, nhưng chỉ vì họ đánh một cuộc chiến mà người ta không muốn thắng.
Minh Ngu Thuy Nguyen Anh Đài hãy thông cảm, những kẻ đang cai trị cầm quyền họ là những người thiếu học vấn. Kiến thức thì tạp nhạp vá víu lấy từ trong rừng thảm mang ra. Thế nên, con người mà: "tham sân si" là tất yếu. Tuy dùng chữ "giải phóng miền Nam" chỉ là một tiêu đề che đậy đàng sau của bọn cướp gian xảo trí trá lừa gạt từ dân đến thế giới bên ngoài hệt như Kim Young Ill.
Minh Ngu Thuy Nguyen Kim Young Ill bạo ngược hơn cán bộ cao cấp CS thế nên đến thế kỷ này vẫn còn được tôn sùng suy tôn một cách độc tài đi đến ngu xuẩn. Riêng với Việt Nam, người bên ngoài hải ngoại Việt Nam cũng như Hoa Kỳ mong chờ một sự vùng lên, "giải phóng" (đúng nghĩa) đất nước đang bị bọn giặc đỏ tung hoành cai trị dân bằng bàn tay sắt bọc nhung. Hãy vùng lên đồng bào ơi, đánh cho bọn tham tàn, hại dân té chạy vào rừng sâu như trước 1975. Lùa chúng vào đấy để bom của chị Dượng Nguyệt Ánh luồn vào hốt một mẻ cho rồi đời bọn tham quyền cố vị
Quoc Cong Le Dung' la` vay. Viet Nam ngay` xua la` mot. Quoc' Gia van minh nhat' trong khu vuc., chi thua sau Nhat. Ban. Gio` day chung' ta di thut. lui`, va` lac. hau. chi dang' de dung' chung hang` voi' Campuchia va` Lao`.
Long Nguyen Ngày 26/03/1975 TP. Đà Nẵng sắp bị mất. Mẹ tôi nói; sống với CS khổ lắm con ơi. Không có cơm ăn, không có áo quần mặc; rồi bà bảo tôi đi khiên gạo. Tôi vác đâu có nổi... Năm 1978, thật sự đói. Đói trủng mắt, đói quặn ruột. Tôi hỏi lại má tôi là sao má biết sống với CS đói khổ như vậy? Bà kể là năm 1946 bà đã từng sống với Việt Minh, không có cơm ăn nhưng phải đóng gạo nuôi quân, lấy bao bố làm vải may áo quần...
Long Nguyen Lịch sử có những bước đi thụt lùi. Lẽ ra tự do giải phóng độc tài, đằng này ngược lại. Lỗi là tại ông tướng Dương Văn Minh, ông ta bất tài võ biền nhưng lại muốn làm Chủ tịch Hội đồng tướng lĩnh, đảo chính, giết ae ông Diệm... rồi giao chính phủ VNCH cho CS Bắc Việt.
Long Nguyen Cứ tuyên truyền; giặc Mỹ xâm lược, nhưng Hoa Kỳ đã xâm lược ai? Nhật Bản, Hàn Quốc, Đức Quốc...? Hoa Kỳ có mặt ở các quốc gia trên để làm sứ mệnh của mình, cũng như có mặt ở miền Nam trước đây. Hoa Kỳ không lấy 2 mét vuông đất để chôn người lính tử trận, không bắt dân chúng phải lao động khổ sai, cũng chẳng khai thác tài nguyên chở về chính quốc...
Thi Nguyen Bai viết rất hay. Cám ơn luật sư Đài
Phan Đức Hoàn toàn nhất trí với cách so sánh của Ls.Tôi mặc dầu không được đi đây đó để có cái nhìn cụ thể như Ls. nhưng qua thông tin tôi cũng có ý nghỉ và cảm thức như vậy. Theo tôi ta đừng dùng từ "Chế độ Tư bản" vì nhiều người còn hiểu lầm và ác cảm với "Tư bản" lắm, mà nên gọi là Chế độ Tư hữu Dân chủ. Vì ai cũng thích Tư hữu - mà Tư hữu = Tư bản.
Ha Huy Son Nếu nước Nhật trở thành 1 nước CS thì bây giờ còn thù Mỹ vì 2 quả bom nguyên tử.
Ca Ung chac hon chuc trieu dan viet biet dieu nay, nhung ko ai dung cam noi len su that do. cam on anh! nhung lo trinh di den tu do xin anh va nhung cong dan viet tai nang va tam huyet nen vach ra va chung ta se di den ngay tu do.
Đinh Huy Đinh Thời chiến tranh chế độc độc tài đảng trị luôn là thế mạnh để giành chiến thắng. Nhưng sau khi thông nhất đất nước vào thời bình thì CĐĐTĐT lại là thế yếu cho phát triển và ổn định nên mới có chuyện đổi mới kinh tế để níu kéo chế độ. Nhờ mỗi nền kinh tế thị trường của chế độ dân chủ mà chế độ đảng trị tồn tại đc đến ngày nay nhưng hãy nhớ chính KTTT cũng là đầu mối giật sập chế độ đảng trị đang bám víu nó đấy.
...
 Posted by HLTL on 4/29/2013. Filed under  . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0

No comments:

Post a Comment