Mục lục nỗi đau dan tôi

Monday, April 21, 2014

Trong tăm tối hãy vùng lên



Ôi đất nước trong tận cùng địa ngục
Đâu Tự Do, đâu Hạnh Phúc, tương lai?
Gần 40 năm trôi, một giai đoạn quá dài
Sao dân tộc vẫn miệt mài thống khổ?.

Tôi đã đi khắp phường khắp phố
Nhìn tang thương mọi chỗ mọi nơi
Tiếng oán than đã thấu đến đất trời
Bao nước mắt cho cuộc đời oan nghiệt.

Thượng Đế ơi
Có thấu cho nước Việt?
Lời nguyện cầu...
Hãy thương tiếc dân tôi
Họ về đây gieo đạo lý suy đồi
Lũ xảo trá, lên ngôi toàn trị!.

Ngày hôm nay, còn đâu Chân Thiện Mỹ!
Hy vọng, niềm tin cũng chỉ một giấc mơ
Bốn mươi năm, dân tôi lê cuộc sống vật vờ
Là chốt thí cho ván cờ tham vọng!.

Bốn mươi năm!
Dài đôi mắt ngóng
Mà tương lai là chiếc bóng xa xăm!
Họ dồn dân về một mối để giam cầm
Thân nô bộc theo tháng năm vất vưởng.

Xã hội chủ nghĩa, con đường định hướng!
Vọng ngoại bang, dưới trướng Hán gian
Họ hung hăng...mụ mị...bạo tàn
Vui trên xương máu, mặc dân lầm than ai oán.

Biệt thự xe hơi lâu đài ngợp choáng
Lên làm quan để tính toán sang giàu
Họ đâu cần phải để ý đến những niềm đau
Đâu cần biết dân ngậm rau thay thuốc.

Nhìn đất nước, lòng thêm não nuột
Khối dân đen gầy guộc hao gầy
Họ về đây gây cuộc sống lất lây
Tương lai hỡi đâu ngày tươi sáng?.

Nhìn dân tôi mà thấy lòng ngao ngán!
Tiếng thở than...dài nỗi chán chường
Ai có về mới nhìn thấy Quê Hương
Một đất nước đã vào đường tuyệt lộ!.

Chiều tàn hoang, đượm màu loang lổ...
Niềm ưu tư...trĩu phố trĩu phường
Người Việt ơi
Hãy cứu lấy Quê Hương
Tổ Quốc đã đi vào đường nô lệ.

Không, ngàn lần không, vạn lần không thể
Nhìn dân ta trong một thể chế độc tài
Phải đứng lên như Phù Đổng vươn vai
Thẳng bước tiến, vượt đêm dài tăm tối.

Đã quá đủ 80 năm quì gối
80 năm lầm lỗi hoang đường
80 năm giặc tàn phá Quê Hương
Đảng cộng sản chỉ là phường phản bội.

Hãy là sóng ngầm
Hãy là bão nổi
Hãy xua tan tăm tối lầm than
Tiếng mẹ gọi...
Tổ Quốc còi vang
Tất cả đứng dậy
Gọi đàn đi cứu quốc.

Nguyên Thạch

Việt Nam Tôi đâu !
Việt Nam có một giấc mơ !
Biển Đông có một mong chờ bao năm
Viẹt Nam mơ hết hờn căm !
Biển Đông mong mỏi dân mình ra khơi
Việt Nam mơ hết tối tăm !
Biển Đông mong đợi dân ta thái hoà
Việt Nam nước mắt nhạt nhoà !
Chén cơm chẳng có , dân oan tội tình !
Nhìn kia , những bóng , những hình !
Thây ma , xác chết , hình người biết đi ?
Nhìn kia , những cảnh dị kỳ !
Thế kỷ hai mốt , dân ra đường nằm !
Nhìn bao trẻ nhỏ nhục nhằn !
Mẹ già xơ xác , mẹ ơi tội gì ?
Còn bao thiếu nữ xuân thì
Nhà đâu không thấy , bụi bờ lầm than !
Quê hương tan nát , điêu tàn !
Việt Nam thống khổ , dân oan đầy đường !
Ngày nay ta đã tỏ tường
Thiên đường chủ nghĩa , hỡi ôi kinh hoàng !!!
Lòng người tan nát , ly tan !
Dân vô cảm sống , dửng dưng , lạnh lùng !
Quê hương trong cảnh bão bùng
Người tranh nhau sống , kẻ kia đua đòi !
Đồ ăn nhung nhúc những giòi !
Thịt kia phân rữa , thuốc vô thành tiền !
Thanh niên chìm đắm triền miên
Trong bia độc hại , rượu kia tàn đời !
Ngày này giết chóc như chơi
Kẻ kia nhìn đểu , dao thời vung lên
Thời này chẳng biết gọi tên
Việt Nam ta đó , bốn ngàn năm đâu ?
Thời này rặt những bầy sâu !
Phá tan đất nước , phá tan quê nhà
Thời này quỷ quái tinh ma
Kẻ gian sung sướng , người ngay trong tù
Thời này quân tử chân tu
Một câu nói thẳng , ngục tù, nhà giam
Thời này , thời của lòng tham !
Của quân bán nước Việt gian, giặc Hồ !
Việt Nam tan nát cơ đồ !
Chỉ vào cờ máu gọi tên : là Mày !!!
Từ ngày có Đảng về đây
Quê hương tan nát , đoạ đầy trần gian !
Muốn quê hương hết điêu tàn !
Đứng lên , đoàn kết nơi nơi một lòng
Đập tan cái Đảng nạ dòng !
Thờ ma , thờ quỷ , thờ luôn giặc Tàu
Thù này ghi nhớ khắc sâu
Biển Đông cũng hận , sóng kia tràn bờ
Biển Đông cũng đợi , mong chờ
Việt Nam cũng đợi , đứng lên làm người !
Biển Đông còn mãi xanh tươi
Việt Nam còn mãi là người nước Nam
Dẹp ngay cái Đảng tham tản !
Dẹp ngay cái đám vô thần , vong nô !
Cùng nhau dựng lại cơ đồ !
Nước Nam rạng rỡ, biển Đông thái hoà
Ôi , ngày nước mắt nhạt nhoà !!!
Quê hương sống lại , Biển Đông thanh bình !
Hoàng hạc



Việt Nam ơi , hãy đứng lên !
Một đôi lời thống thiết
Của một kẻ nơi xa
Gởi về đến quê nhà
Nơi địa ngục trần gian
Của hàng triệu dân oan
Họ tuy còn đang sống,
Nhưng chẳng có kiếp người
Họ đã mất tất cả , 
Tài sản cùng ruộng vườn ,
Nhà cửa và đất đai
Vào tay bọn quan lại
Rặt một lũ tham ô !
Ngày xưa là cán ngố !
Bây giờ tư bãn đỏ
Cấu kết cùng ngoại bang
Toan tính dâng nước Việt
Đất đai của tổ tiên
Ngàn đời đã gây dựng
Bao nhiêu máu xương đổ
Đã tô điểm sơn hà
Nên giang sơn gấm vóc 
Nay quê nhà tang tóc
Bao ngư phủ Hoàng Sa
Bao tàu cá Trường Sa
Nay đành ngồi buồn bã !
Họ không thể ra khơi , 
Biển Đông ta bị mất
Vào tay lũ " tàu lạ "
Hỡi bọn người hèn hạ !!!
Lũ Tàu cộng phương Bắc
Sao không gọi đích danh
Mà cứ phải chối quanh ?!?
Ôi , thật là đau quá !!!
Chim kia còn thương tổ
Thú biết bảo vệ đàn!
"Quyết bảo vệ giang san"
Làm người phải biết thế !
Sao những loài cẩu trệ
Đành bán rẻ dân Nam
Bán luôn cả tổ quốc ,
Cùng biển đảo sơn hà
Cho kẻ thù Phương Bắc
Một ngàn năm đô hộ ,
Bao đau thương thống khổ !
Đã chưa đủ hay sao ?
Còn lao vào kiếp Nhục ?
Một bầy ác với dân !
Trước quân thù khiểp nhược !
Dân Việt ơi chung cuộc
Cuộc chiến của dân ta
Đừng trông cậy Đảng ma , 
Chúng là loài hèn hạ !
Dân mình phải đứng lên
Quyết làm lại cuộc đời
Quyết rũ tan bóng tối !
Mọi người hãy cùng nhau ,
Nắm tay nhau tiến tới
Ghi lại trang sử mới , 
Của nước Việt hùng anh
Hãy xoá đi tan tành
Những trang sử ô nhục
Hãy đập tan gọng kiềm
Của Đảng cộng tinh ma
Hãy về với dân ta
Quê hương và dân tộc 
Tổ tiên và nòi giống
Ngàn đời của ông cha
Tất dân ta sẽ sống
Sẽ chống lại ngoại xâm
Xá gì bọn Phương Bắc
Đã bao lần đại bại !
Chiến công , đừng nghi ngại , 
Chỉ cần mọi công dân , 
Đồng một lòng diệt giặc
Đứng lên lật tam vô !
Dẹp tan Đảng giặc Hồ !
Diệt kẻ thù Phương Bắc !
Đại Hán kia về Tàu !
Và cút khỏi Biển Đông !
Việt Nam ta sẽ sống !
Ngàn đời , hỡi Việt Nam !
Hoàng hạc

No comments:

Post a Comment