Ngày ấy... tang thương buổi biệt ly
Một người ở lại, một người đi
Lưỡi liềm trăng muộn soi ghềnh đá
Từ cuộc tang thương, dạo bảy lăm
Con nước lạc nguồn, nước xa xăm
Chia đôi tình mộng... duyên không hẹn
Dòng trôi nghiệt ngã... buồn tháng năm.
Em ở lại quê, chốn ngục tù
Nơi vùng kinh tế, vùng hoang vu
Rừng thiêng nước độc đêm hoang lạnh
Rờn rợn vọng về tiếng ma tru.
Buồn lắm... nơi đây những chiều về
Nhung nhớ người xưa dạ tái tê
Ai đi biền biệt tình không hẹn
Xa cả người yêu, biệt đường quê.
Cha nơi tù ngục tận rừng xa
Lam lũ hình hài, em thay cha
Chăm mẹ, nuôi em lo đồng áng
Chỉ ba năm thôi, em đã già!
Một ngày Đông đến mây giăng mắc
Còn chút tàn hơi, em nguyện cầu
Gởi đến người xưa xa xăm ấy
Hẹn ngày hạnh ngộ ở kiếp sau.
Em nguyện được chôn bên ghềnh đá
Nơi dãi mịn màng cát thùy dương
Để đêm còn được nghe sóng vỗ
Hòa theo âm điệu tiếng người thương.
Hơn nửa đời xuân tôi trở lại
Ôm vòng cát trắng, dậy đau thương...
Bên nấm mồ con, xương rồng trổ
Môi hôn... tươm máu giọt bên đường.
*
Hiện nguyên hình!
Ba mươi chín năm xưa, đảng vượt qua vĩ tuyến
Thống nhất Việt Nam, vang tiếng toàn cầu
Chuyện cuộc đời vốn dĩ bể dâu!
Để suốt ba mươi chín năm là vũng sâu đại nạn!
Đảng cướp cả nước để hiến dâng cho đại Hán
Hiện nguyên hình... là lũ bán Quê Hương
Ba mươi chín năm tàn phố, lụi phường
Ba mươi chín năm mất biên cương và hải đảo.
Dưới danh nghĩa vì Độc lập, Tự do, vì cơm áo...
Tận dụng những chiêu gian xảo mị lừa!
Ba mươi chín năm dài, dân đã thấy gì chưa?
Thiên đường ảo đong đưa mụ mị.
Độc lập Tự do Dân chủ là những điều trân quý...
Bao năm dài... vẫn chỉ một giấc mơ!
Đảng là một lũ buôn dân, một bọn thời cơ
Một băng nhóm chực hờ ăn cướp.
Nhà lầu, xe hơi, dinh đài choáng ngợp
Tội ác bao che... để lớp lớp tiến lên
Dung dưỡng cho nhau, để cướp bóc lâu bền
Duy trì quyền lực, ngông nghênh quí tộc.
Đảng đã hiện nguyên hình là những tên mất gốc
Là nguyên nhân gây tang tóc hận thù...
Là hung tàn
Là thủ đoạn
Là âm mưu
Biến đất Việt thành nhà tù vĩ đại!
Nào biển Đông
Nào Hoàng Trường
Nào thác ải
Triệu sanh linh, oan trái ngập đầy
Thật sự rõ ràng, chúng chỉ là một bọn cướp về đây
Gây bao thảm cảnh trong vực sâu đọa đày nô lệ!
Khỏi phải hỏi đảng là ai
Ai cũng biết chúng là những tên đồ tể
Là giòi
Là sâu
Là bọ
Là giun đỉa ngập tràn
Là côn đồ
Là cán bộ
Là công an
Là Bộ chính trị
Là nhà nước tham tàn trấn lột...
Chúng vinh danh 16 chữ vàng, 4 tốt
Để ngoại bang hốt trọn nước Nam
Chúng quị lụy
Ngầm thỏa ước
Dâng công hàm
Chúng là những tên hèn hạ, với lòng tham vô đáy.
Ba mươi chín năm!
Dân thấy chưa?
Chưa thấy?
Ngẩng mặt lên giữ lấy quê cha
Mau đứng lên cứu lấy sơn hà
Tổ Quốc nguy biến!
Lời thiết tha mẹ gọi...
Toàn dân Việt, hãy đứng lên giữ gìn bờ cõi.
No comments:
Post a Comment