(Từ
quần đảo Trường Sa con gửi mẹ, mẹ ơi!)
Mẹ
ơi!
Giá
xuân này
Con
được về thăm mẹ!
Để
lợp lại mái nhà xưa
Cho
đỡ dột những ngày mưa
Ở
nhà chỉ còn mẹ và em gái con
Gắng
đừng buồn mẹ nhé!
Tết
này con phải ở lại Trường Sa
Vì
giặc Tàu quậy phá luôn!
Xuân
đang về con càng nhớ cha con
Lúc
còn sống cha cứ ốm đau
Khiến
mẹ buồn, cha khóc
Tám
năm liền ở Cămpuchia
Làm
cho cha kiệt sức
Và
những cơn sốt rét rừng
Đã
hành hạ thân cha
Cha
ra đi giữa ngày Bốn tháng Ba
Năm
Một Chín Chín Tư
Vào
một chiều thê thảm
Ngày
giáp hạt
Gạo
không còn
Đám
ma cha buồn lắm
Con
lên bốn, em lên hai
Đã
phải chít khăn tang!
Mẹ
Nhung bế Phương Uyên
Theo
đám ma ra đến tận cuối làng
Ôi
con không thể nào quên
Ngày
tang tóc đau đớn đó!
Chúng
con lớn lên
Hồn
nhiên như cây cỏ
Chỉ
rau dưa, khoai mì luộc thay cơm
Thương
em con có lần
Đòi
ăn cơm đã bị mẹ đánh đòn
Vì
dạo đó mẹ hay ốm đau
Lấy
đâu tiền mua gạo!
Con
đành bỏ học đi ở chăn trâu một dạo
Kiếm
thêm tiền đỡ đần mẹ nuôi em
Giữa
Trường Sa
Sóng
dào dạt ngày đêm
Tin
đến quá bất ngờ
Ôi
Phương Uyên bị bắt!
Làm
con không thể nào tin
Đây
lại là sự thật!
Em
đi rải truyền đơn chống Tàu
Mẹ
ơi lỗi tại con!
Khi
thư về cho Uyên con thường kể
Mọi
ngọn nguồn
Những
tội ác tày trời
Của
giặc Tàu xâm lược
Bắn
giết, bắt thuyền của ngư dân
Như
những tên giặc cướp
Giữa
Biển Đông
Nơi
chài lưới của dân mình
Ôi!
Có lẽ nào giữa thời đại Hồ Chí Minh
Mà
dân bị điêu đứng bởi giặc Tàu
Khổ
hơn thời ông Thiệu
Không
biết tận suối vàng
Ông
cha con có hiểu?
Mẹ
ơi!
Nghe
nói em gái con
Sắp
sửa đi lấy chồng
Mà
thương mẹ nên chưa đồng ý cưới
Ôi
giá Phương Uyên còn ở nhà
Để
qua lại thăm và an ủi
Động
viên em về nhà chồng
Kẻo
lại tội em con
Đã
bị mồ côi cha
Khi
hai tuổi chưa tròn!
Nay
vì thương mẹ
Mà
ra đi không đặng!
Nhưng
mẹ ơi
Phương
Uyên nằm trong trại giam
Tết
này chắc buồn lắm!
Con
xin mẹ hãy cùng mẹ Nhung
Mang
quà tết thăm em!
Con
xin chịu bất hiếu với cha
Bởi
Tết đến con không thể về đắp mộ!
Con
đành có lỗi với mẹ và em
Vì
xuân này con không thể về thăm!
Con
đành lỗi hẹn với Phương Uyên
Vì
không thể cùng em đi chúc tết
Khắp
cô thầy cùng chú bác thân quen!
Ơi
quê hương Bình Thuận bao yêu dấu!
Vì
giang sơn con không tiếc máu xương
Như
Phương Uyên chẳng quản lao tù tranh đấu
Nhằm
đuổi sạch giặc Tàu xâm lăng
Tuổi
Trẻ quyết lên đường!
Đảo
Sơn Ca, 2/2/2013
Nguyễn
Hàm Thuận Bắc
No comments:
Post a Comment