(Trích sách: Án tích Cộng Sản Việt Nam)
|
4.- VIỆT MINH LỢI DỤNG NẠN ĐÓI
Vào đầu năm 1941, Hồ Chí Minh từ Trung Hoa về nước, đặt căn cứ ở hang Pắc Bó, châu Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Ông tổ chức hội nghị Trung ương đảng Cộng Sản Đông Dương lần thứ 8 (tháng 5-1941), đặt Trường Chinh Đặng Xuân Khu lên làm tổng bí thư. Hội nghị nầy đưa ra hai quyết định chính là: hợp thức hoá Mặt trận Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội, gọi tắt là Việt Minh, và đề ra kế hoạch phát triển đảng. Việt Minh thành lập những chiến khu, những vùng tự trị, và tổ chức du kích quân. Từ năm 1943, Việt Minh hô hào nông dân nổi lên chống sưu thuế, chống việc cưỡng bách trưng mua lúa gạo, và chống lệnh chuyển đổi đất trồng từ cây nông nghiệp qua cây kỹ nghệ của người Pháp.
Nạn đói xảy ra là cơ hội thuận lợi cho Việt Minh tuyên truyền, lôi cuốn quần chúng. Việt Minh lên án chính quyền Pháp Nhật là tác nhân gây ra nạn đói. Họ xúi dân lăng nhục những viên chức chính quyền lo việc cứu tế, và xúi dân chống đối việc trưng mua lúa gạo. Khi biết được Đức đã đầu hàng Đồng Minh vào tháng 5- 1945 và Nhật sửa soạn đầu hàng vào tháng 8-1945, Việt Minh lại xúi dân đánh phá các kho lúa. Trong cơn nghèo đói túng quẫn, có người bày cho phương cách kiếm gạo để ăn, nên dân chúng hưởng ứng khá đông. Việt Minh biết được tin tức thất bại và đầu hàng của các nước Đức, Nhật Bản là nhờ thông tin của tình báo Cộâng sản Quốc tế, cũng như nhờ làm việc với cơ quan tình báo OSS (Office of Strategic Services, tiền thân của CIA hay Central Intelligence Agency) của Hoa Kỳ.
Bề ngoài Việt Minh lợi dụng nạn đói để tuyên truyền khuynh đảo, bên trong du kích Việt Minh âm thầm chận bắt những chuyến xe hay những chuyến ghe chở gạo từ miền Nam ra, rồi Việt Minh đem tiếp tế cho những mật khu của họ. Những đoàn xe tiếp tế hay những đoàn ghe chở gạo nào mà Việt Minh không thể chận cướp được để đem lên mật khu, thì Việt Minh cung cấp tin tức cho phe Đồng Minh dùng máy bay bắn phá, nhất là những vị trí chứa gạo của Nhật. Đường giao thông khó khăn đến nổi chính phủ Trần Trọng Kim phải dùng xe đạp đề chuyển công văn. Hành động của Việt Minh làm cho việc tiếp tế gạo từ Nam ra Bắc càng trở nên khó khăn. Từ đó, nạn đói càng trầm trọng. Nạn đói càng trầm trọng thì Việt Minh càng dễ hoạt động tuyên truyền, kích động quần chúng. Nói theo ngạn ngữ dân gian Việt Nam, Việt Minh đúng là "vừa ăn cướp vừa la làng". Nhờ thế, thế lực Việt Minh ngày một vững mạnh ở khắp các vùng rừng núi và nông thôn vùng đông bắc Bắc Việt. Đây là một trong những nguyên nhân giải thích tại sao Việt Minh cướp được chính quyền nhanh chóng vào mùa thu năm 1945 tại Hà Nội.
Dưới thời Pháp và Nhật, Việt Minh lợi dụng nạn đói để tuyên truyền chống chính phủ nhắm cướp được chính quyền. Sau khi cướp chính quyền và thành lập chính phủ ngày 2-9-1945, Việt Minh hô hào rằng nạn đói cũng là một kẻ thù nguy hiểm như nạn ngoại xâm, và đưa ra khẩu hiệu: "Không một tấc đất bỏ hoang, không một cánh tay vô dụng". Họ khuyến khích dân chúng tận lực canh tác các loại cây thực phẩm. Trong khi đó, sau ngày 2-9-1945, Việt Minh cộng sản tịch thu toàn bộ tiền bạc của các quỹ cứu đói trên toàn quốc, nghĩa là cướp lấy tài sản của những người đang đói, do những người hằng tâm giúp đỡ.
Lúc đó, thời tiết còn bất lợi. Vụ thu đông 1945 không khả quan, nhưng cuối cùng nạn đói ở Bắc Việt dần dần cũng qua đi vào giữa năm 1946, không phải nhờ tài ba lãnh đạo của Việt Minh, nhưng nhờ các sự kiện chính sau đây: (1) Nhật Bản đã đầu hàng Đồng minh, Việt Nam không còn phải xuất cảng gạo sang Nhật Bản, nông gia không còn bị bắt buộc bán gạo; (2) Đồng minh không còn bắn phá các trục lộ giao thông ở Việt Nam; xe cộ, tàu bè được tự do chuyên chở lúa gạo từ Nam ra Bắc khá đầy đủ; (3) Dân số Bắc Việt giảm rõ rệt vì ngoài số người đã chết đói, một số lớn khác đã di cư vào Nam lập nghiệp.
Nạn đói năm 1945 là nạn đói kinh hoàng nhất trong lịch sử Việt Nam. Cùng trong thời gian nầy, tại Nhật Bản, quả bom nguyên tử đầu tiên thả xuống thành phố Hiroshima ngày 6-8-1945 đã giết chết 130,000 người, và quả bom thứ nhì xuống Nagasaki ngày 9-8-1945, giết chết 75,000 người. Số tử vong của cả hai vụ nổ bom nguyên tử lên khoảng trên 200,000 người. So với số người chết trong nạn đói 1945 ở Việt Nam, con số đó mới chỉ bằng một phần năm nếu theo thống kê của David G. Marr, và chỉ bằng một phần mười nếu theo các tài liệu khác.
Điều đáng nhấn mạnh ở đây là nguyên nhân gây ra nạn đói để đưa đến số tử vong cao như vậy. Trước đây, các nạn đói chỉ do thiên tai hay do chiến tranh, không có tính cách cố ý của nhà cầm quyền. Đàng nầy, nạn đói năm 1945 do con người tạo ra cho con người.
Thứ nhất, nước Pháp đang bị khốn đốn trong thế chiến thứ nhì ở Âu châu, nên nhà cầm quyền Pháp cố tình đẩy dân Việt đến chỗ đói rách cùng cực để người dân chỉ phải lo đến miếng ăn hằng ngày, không còn sức đối kháng và cũng không có thời gian lo chuyện đối kháng.
Thứ nhì, người Nhật đang bành trướng xâm lăng, với một đạo quân khổng lồ tại các nước Đông Á, nên Nhật cần lương thực nuôi quân. Chính quyền Pháp ở Đông Dương, cùng với đế quốc Nhật đã giành giựt thẳng tay không thương tiếc sản phẩm nông nghiệp Việt Nam, lại còn buộc nông dân phải bỏ bớt việc trồng cây thực phẩm để quay qua trồng cây kỹ nghệ, làm cho thực phẩm trong nước khan hiếm cực độ, khiến cho nông dân đói khổ chết dần chết mòn. Dù biết chính sách bóc lột của họ làm cho dân chúng Việt Nam điêu đứng, người Pháp cũng như người Nhật vẫn làm ngơ, và tiếp tục áp dụng chính sách tàn bạo đó.
Thứ ba, bên cạnh đó, Mặt trận Việt Minh khai thác nạn đói, thừa nước đục thả câu, vừa để tuyên tuyền, vừa để giành lấy thực phẩm của dân, làm cho nạn đói thêm trầm trọng. Việt Minh bất chấp sinh mạng của người dân, tìm tất cả các cách để thủ lợi cho đảng Cộng Sản trong khi dân chúng chết đói. Việt Minh vừa xúi dân chống việc bán lúa gạo để lấy lòng dân, vừa tổ chức ăn cướp để đem vào mật khu nuôi cán bộ cộng sản, vừa cung cấp tin tức tình báo cho Đồng Minh bắn phá gây cản trở việc chuyên chở lúa gạo cứu dân. Những hành động của Việt Minh đã làm rối loạn tình hình cứu tế, và làm cho nạn đói thêm trầm trọng.
Hai nhà cầm quyền chịu trách nhiệm chính gây thiệt mạng hàng triệu sinh linh vô tội Việt Nam trong nạn đói 1945 là Pháp và Nhật chưa một lần lên tiếng thú nhận trách nhiệm đã gây ra thảm trạng nầy. Để bồi thường chiến tranh, ngày 13-5-1959, Nhật ký kết thỏa ước với Việt Nam Cộng Hòa trả 39 triệu Mỹ kim và giúp Việt Nam Cộng Hòa vay 7, 5 triệu Mỹ kim để tái thiết đất nước. Nhật Bản còn viện trợ Việt Nam Cộng Hòa xây dựng hệ thống thủy điện Đa Nhim, và ngày nay, theo tin các báo, Nhật Bản giúp chế độ cộng sản Hà Nội dựng cầu Cần Thơ qua sông Hậu (dự án thi hành năm 2001), nhưng trước sau Nhật Bản không đả động gì đến 2 triệu sinh linh uổng tử năm 1945. Còn đảng Cộng Sản Việt Nam thì bao giờ cũng lý giải nạn đói có lợi cho họ, dù chính họ là kẻ tòng phạm với Pháp và Nhật. Nay họ đang cần sự giúp đỡ của cả Pháp lẫn Nhật nên chẳng dám lên tiếng gì về việc nầy. Đó là chưa kể nếu CSVN sợ rằng nếu đòi hỏi người Pháp và người Nhật bồi thường, thì cơ quan an ninh của hai nước nầy sẽ đưa ra những tin tức cho thấy Việt Minh đã tòng phạm với họ để làm cho nạn đói thêm trầm trọng.
Nhiều nước trên thế giới đã lên tiếng về vụ hai quả bom nguyên tử Hoa Kỳ thả trên đất Nhật. Cả thế giới đều cho đó là thảm họa kinh hoàng của loài người, nhưng cho đến nay, chưa có nước nào trên thế giới lên tiếng về thảm trạng khủng khiếp ở Việt Nam năm 1945. Pháp và Nhật, hai tác nhân ngoại quốc chính gây ra cái chết của khoảng từ 1,000,000 đến 2,000,000 người Việt vẫn chưa có một lời xin lỗi về nạn đói 1945 tại Bắc Việt để chứng tỏ con người còn một chút lương tâm nhân loại. Gần đây, khi viết lại lịch sử hiện đại, các nhà viết sử Nhật Bản đã bỏ qua phần quân đội Nhật trong thế chiến thứ nhì đã lạm dụng tình dục phụ nữ các nước Hàn Quốc và Trung Hoa khiến các nước nầy, và những phụ nữ nạn nhân còn sống sót, liên tục lên tiếng phản đối. Riêng về nạn đói năm 1945 tại Việt Nam mà Nhật Bản là tác nhân chính, không biết bộ sử nước nầy có đề cập đến không? Số nạn nhân trong nạn đói nầy có thể còn cao hơn số nạn nhân bị quân đội Nhật Bản lạm dụng tình dục trong thế chiến 2.
Kẻ tòng phạm còn ẩn mặt trong vụ án nầy cần phải được nêu đích danh. Kẻ tòng phạm nầy đã bất chấp sinh mạng của đồng bào, chỉ chú trọng đến quyền lợi đảng phái của họ mà thôi. Người nước ngoài làm hại dân Việt đã là một tội lỗi nhân loại. Người cùng trong nước, miệng hô hào yêu tổ quốc và đồng bào, mà vì quyền lợi đảng phái và vì theo đuổi chủ nghĩa cộng sản ngoại lai, quên đi tình nghĩa dân tộc, tàn bạo đẩy dân chúng Việt Nam vào cõi chết, đó là một tội lỗi dân tộc không thể dung thứ được.
Dầu đã quá chậm, nay đến lúc người Việt Nam hãy cùng nhau đòi hỏi công lý cho những người đã nằm xuống, cho những oan hồn uổng tử đã lìa trần trong nạn đói kinh hoàng nhất của lịch sử Việt Nam do chính con người đã hành hạ con người, và đặc biệt do một nhóm thiểu số người Việt giấu mặt đã giết hại dân Việt. Nhóm thiểu số giấu mặt đó chính là Việt Minh cộng sản.
TRẦN GIA PHỤNG
No comments:
Post a Comment