Hôm nay người dân Hoa Kỳ hân hoan kỷ niệm 50 năm ngày Mục Sư Martin Luther King đọc bài diễn văn bất hủ mang tựa đề “Tôi Có Một Giấc Mơ”, tên gốc tiếng Anh là “I Have A Dream”, để tranh đấu cho dân quyền, đòi hỏi mọi người đều được tôn trọng và bình đẳng như hiến pháp của nước Mỹ đã quy định.
Buổi lễ kỷ niệm sẽ được tổ chức ngay tại thủ đô Washington D.C., nơi 50 năm trước đây Mục Sư King đã đọc bài diễn văn.
Ban tổ chức cho biết Tổng Thống Barack Obama, hai cựu Tổng Thống Jimmy Carter và Bill Clinton sẽ đọc diễn văn, đồng thời tiếng chuông nhà thờ sẽ đổ vang khăp nơi, để nhớ lại điều mà Mục Sư King đã nói trong bài diễn văn của ông là “hãy để cho tiếng chuông tự do vang dội”
Thật ra bài diễn văn đang được thế giới biết đến dưới tên “Tôi Có Một Giấc Mơ” được hình thành một cách đầy bất ngờ vì trong bài diễn văn soạn sẵn không có đoạn đó.
Lúc ông sửa soạn kết thúc bài phát biểu được soạn sẵn, thì nghe nữ ca sĩ nổi tiếng Mahalia Jackson từ dưới đám đông la to là “Martin, hãy nói cho họ biết về giấc mơ”. Với tài hùng biện xuất chúng, Mục Sư Martin Luther King đã thêm vào những điều xuất phát từ đáy lòng của ông về giấc mơ mà ông ấp ủ từ khi bắt đầu cuộc tranh đấu cho dân quyền.
Đoạn văn đó được Wikipedia dịch ra tiếng Việt như sau:
Tôi muốn nói với các bạn, bằng hữu của tôi. Chớ đắm mình trong thung lũng tuyệt vọng.
Và ngay cả khi phải đối đầu với vô vàn khó khăn hôm nay và ngày mai, tôi vẫn ấp ủ một giấc mơ. Ấy là một giấc mơ bắt nguồn từ giấc mơ Mỹ Quốc.
Tôi có một giấc mơ, rồi có một ngày khi đất nước này trỗi dậy để sống theo ý nghĩa thật của niềm xác tín của chính mình: "Chúng ta tin rằng chân lý này là đầy trọn, ấy là mọi người sinh ra đều bình đẳng".
Tôi có một giấc mơ, rồi có một ngày trên những ngọn đồi đất đỏ của Georgia, con của nô lệ và con của chủ nô sẽ ngồi lại với nhau bên bàn ăn của tình huynh đệ.
Tôi có một giấc mơ, rồi có một ngày bốn con nhỏ của tôi sẽ sống trong một đất nước mà chúng không còn bị đánh giá bởi màu da, mà bởi tính cách của chúngMục Sư Martin Luther King
Tôi có một giấc mơ, rồi có một ngày vùng đất hoang mạc Mississippi, bức bối vì hơi nóng của bất công và áp bức, sẽ chuyển mình để trở nên ốc đảo của tự do và công bằng.
Tôi có một giấc mơ, rồi có một ngày bốn con nhỏ của tôi sẽ sống trong một đất nước mà chúng không còn bị đánh giá bởi màu da, mà bởi tính cách của chúng.
Hôm nay tôi có một giấc mơ...
Tôi có một giấc mơ, rồi có một ngày mọi thung lũng sẽ được nâng cao, mọi đồi núi sẽ bị hạ thấp, chỗ lồi lõm sẽ được san bằng, chỗ quanh co sẽ thành ngay thẳng, và sự vinh hiển của Thiên Chúa sẽ hiển lộ để mọi loài xác thịt cùng nhau chiêm ngưỡng...
Nguyện tiếng chuông tự do vang lên từ những đỉnh đồi kỳ vĩ của New Hampshire. Nguyện tiếng chuông tự do vang lên từ những rặng núi uy nghi của New York. Nguyện tiếng chuông tự do vang lên từ các đỉnh núi Allegheny của Pennsylvania.
Nguyện tiếng chuông tự do vang lên từ đỉnh Rockies tuyết trắng của Colorado. Nguyện tiếng chuông tự do vang lên từ những sườn đồi của California...
Nguyện tiếng chuông tự do vang lên. Khi chúng vang lên, và khi chúng ta để chúng vang lên – khi chúng ta để chúng vang lên từ mọi ngôi làng, từ mọi thôn xóm, từ mọi tiểu bang và mọi thành phố, chúng ta có thể làm ngày ấy mau đến cho mọi con dân của Thiên Chúa - người da đen và người da trắng, người Do Thái và người ngoại bang, người Kháng Cách và người Công giáo - sẽ nắm tay nhau mà cùng hát ca từ này:
"Cuối cùng đã có tự do! Cuối cùng đã có tự do! Tạ ơn Thiên Chúa Toàn năng, cuối cùng chúng ta đã được tự do!
No comments:
Post a Comment