Mục lục nỗi đau dan tôi

Sunday, March 30, 2014

Phượng Yêu (Tập 37)


“Ngày xưa cô gái vót chông
Ngày nay cô gái chổng mông kéo bừa”

Mấy hổm rày, đọc tin cô giáo đất Điện Biên anh hùng chui túi nhựa vượt sông, và ba cô gái Hưng Yên thay trâu kéo bừa, bác lại nhớ đến Phượng Yêu.

“Trâu cày” ở thế kỷ 21 tại Hưng Yên, Việt Nam. Ảnh Báo Tiền Phong.

Nhớ là vì mừng cho Kách Mạng nói chung và cho cha con nhà Ếch nói riêng đã chiến thắng vinh quang trong cuộc “Đấu Tranh Giai Cấp”.

Đấu tranh giai cấp là “Đào tận gốc trốc tận rễ” bọn “Trí, Phú, Địa, Hào”; là tìm và diệt sạch: “Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ” bọn có học, có của, có đất, có quyền, nói chung là giai cấp Tư sản.

Đào trốc, giết gọn ngoài Bắc xong, Kách Mạng lo cho nửa nước còn lại. “Đi ta đi giải phóng Miền Nam …”

Ở tận mũi Cà Mâu, “dưới sông cá Chốt, trên bờ Triều Châu” mưa nắng hai mùa; đồng ruộng phì nhiêu, trăng vàng bát ngát, khúc hát thanh bình, trường ốc khang trang, thầy trò hớn hở, thoải mái tự do cởi mở… Ếch nhí không thích, lại thích vô rừng nhập bọn…

“Từ Bác vô Nam nối vòng tay lớn”. Bàn tay nhuốm máu anh em. Máu đổ 20 năm trên khắp ba miền, từ rừng sâu xuống ruộng đồng, thôn làng phố thị, trường học chợ búa, nơi thờ phượng. Không chỗ nào Kách Mạng chừa tha. Trong triệu bàn tay đó có bàn tay của những cô gái vót chông.

“Tay vót chông miệng hát không nghỉ. Ai nhanh tay vót bằng tay em”

Bàn tay vót chông nhanh em đã góp phần làm nên “đại thắng mùa xuân” 30 Tháng Tư, 1975, đưa giang sơn về một mối… cào bằng.

Mở màn là các nhà “lão thành Kách Mạng” chóp bu “từ bắc vô nam nối liền nắm tay” cào mất tiêu 16 tấn vàng rồi đổ cho ông Thiệu mang đi (nhưng nay người giữ kho vàng của ngân khố Quốc gia VNCH lên tiếng chính ông đã giao số vàng đó cho KM thì các nhà LTKM nín khe).

Tiếp là “hàng hàng lớp lớp câu thề” xách xe Molotova vô vơ vét “chiến lợi phẩm bã tư bản” trong đó có con búp bê biết nhắm mở mắt đã mở mắt “cậu” Huy Đức sau này là tác giả sách Bên Thắng mà Thua, bên Thua mà Thắng làm ngứa mắt Kách Mạng.

Tiếp theo nữa là nhà lão thành hoạn lợn thiến chó Đ.M quăng chỉ bẻ kim xách dao phay đi “chém” sạch Tư sản mại bản để chính thức chiến dịch khố rách áo ôm hóa cả nước...

Bàn tay em vuốt chông giúp Kách Mạng đi đến thành công, cào Miền Nam phồn thịnh xuống bằng Miền Bắc ăn mày bị gậy.

Em nay đã thành bà cụ, không được hàng Kách Mạng tão thành thì cũng là nhà KM sồn sồn. Kách Mạng đã thành công rực rỡ, xóa sạch bất công, đồng sàng vô sản. Sao giờ này lại có cảnh ba cô gái Hưng Yên thay trâu bò kéo bừa, trong khi chị Rạch Giá thì như bà hoàng bà chúa thế này là sao.

Ngày xưa Kách Mạng thách thức, “Trong cuộc đấu tranh giữa Tư Bản và Vô Sản: sẽ thấy ai sẽ thắng ai” . Vô Sản Liên Xô tan hàng, Đông Âu sụp đổ; Tư Bản đã chiến thắng Vô Sản. Không còn ai lạ nữa.

Cái lạ hôm nay là Vô Sản chiến thắng Vô Sản: Cùng cái lò Vô Sản mà ra cả, nhưng có thứ Vô Sản thay trâu bò kéo cày bừa, trong khi có thứ Vô Sản nhảy lên trên, thấy đất cày của ai xem có mùi béo bở là “cưỡng chế” ngay, dưới sự bảo vệ của luật pháp, dùi cui, họng súng của Công an, Bộ đội chưa đủ, song còn có thêm lực lượng côn đồ thảo khấu.

Ô hô! Mới ngày nào Ếch Nhí bỏ ao nhà nhảy vào rừng U Minh ọp oạp bài “Hãy vùng lên những người nô lệ thế gian!”. Mà nay cả họ nhà Ếch đã lên làm vua làm chúa.

Chỉ tội nghiệp con cháu của những cô gái vót chông năm xưa, không ít kẻ giờ phải lâm cảnh “nô lệ thế gian” còn bi đát thảm thương nhục nhã gấp bội những người nô lệ trong bài “Quốc tế ca” mà Ếch Nhí nhi nhô hát mội thời.

Phượng Yêu của bác càng rực rỡ, “mang phong cách quí phái” hơn nhiều nữa nếu đem mấy tấm hình Phượng chụp hôm Show con Bướm vừa rồi so với hình ba cô gái thay trâu kéo bừa trong dịp Tết vưa qua.

Cuộc chiến thắng của “đấu tranh giai cấp” Kách Mạng mang lại quả thật cực kỳ vinh quang chói lọi.

Nhớ “Hồ Chủ tịch sống mãi trong sứ nghiệp chúng ta”, nha Phượng.

Bác Chổi

Nguyễn Bá Chổi 

No comments:

Post a Comment