Đêm cô lẻ, thầm thì mẹ hỏi
Quê Hương là gì?
Con nói đi con
Đã bao năm mẹ chờ đợi mỏi mòn
Luôn cầu nguyện
Chuỗi gian nan, cả một đời xuôi ngược
Tương lai rạng ngời, mẹ nào chùn bước đừng chân
Gian khó hiểm nguy, mẹ cũng chẳng ngại ngần
Nuôi con lớn
Là con dân nước Việt.
Mang nặng đẻ đau, hy sinh không tiếc
Dòng giống Rồng Tiên hào kiệt oai hùng
Bao ngàn năm, vận nước mệnh chung
Vẫn còn đó, ơn vua Hùng khắc mãi.
Mẹ nguyện cầu cho dân an quốc thái
Luôn giữ gìn biển ải quê hương
Trăm trứng, tích xưa quyện lấy tình thương
Cho thế hệ vẹn đường nhân bản.
Dòng thời gian
Tám mươi năm dài ngày tháng
Để giờ đây họa Hán vong nô
Trả lời đi con, đây có phải là mưu lược của tên Hồ?
Bọn phản trắc
Dâng cơ đồ cho giặc!.
Nhìn non nước, quả tim già se thắt
Đất ngàn năm, lại thuốc Bắc ngàn năm!
Mẹ thương cho con, những thế hệ sẽ bị giam cầm
Trong khốn khổ bởi ngoại xâm hung bạo.
Buồn năm canh, nỗi lòng đau đáu
Đất nước này, bao xương máu tiền nhân
Con yêu của mẹ ơi, hãy đứng lên khi Tổ Quốc đang cần
Đừng cúi mặt, an thân, ích kỷ...
Dầy công nuôi con nên mẹ luôn trân quí
Hoài bảo, niềm tin...ý chí quật cường
Hỡi đàn con
Mau góp sức, Trưng Triệu noi gương
Siết tay chặt trên con đường cứu quốc.
Đêm cô đơn, nỗi buồn chất ngất
Quốc phá, gia tang, biển đất teo dần
Giặc về đây, gieo tai họa đến toàn dân
Mẹ trăn trở...đâu Chân Thiện Mỹ?.
Đàn con ơi, hãy đứng lên xây hào dựng lũy
Mau xua tan ma quỉ hung tàn
Chí làm trai, hãy tiến dọc xẻ ngang
Xây ước nguyện... mộng vàng tổ ấm.
Mai về sau, trời xa vạn dặm
Mẹ yên vui...nồng ấm thiên đàng
Nhìn Việt Nam dòn nụ cười vang
Tự hào lắm
Ơi đàn con của mẹ.
No comments:
Post a Comment